Tuesday, September 23, 2008

Tâm Linh

Và Thượng Đế của các thần linh ly cách một Tâm linh khỏi chính Ngài và sáng tạo nó trong cái Đẹp

Ngài ban cho nó cái nhẹ nhàng của cơn gió bình minh, hương thơm của hoa cỏ ngoài đồng và sự dịu dàng của ánh trăng

Đoạn Ngài trao cho nó một chén hoan lạc và nói :

" Ngươi không được uống nó trừ phi Ngươi quên dĩ vãng và không quan tâm đến Tương lai "

Và Ngài trao cho nó một chén Khổ não và nói :

" Ngươi phải uống và nhờ đó biết được ý nghĩa niềm vui của Đời Sống"

Rồi Ngài đặt vô đó một Tình Yêu mà sẽ bỏ rơi nó ngay lúc có hơi thở đầu tiên của Thoả Mãn, và một sự Dịu Dàng sẽ rời khỏi nó ngay khi nó thốt lời đầu tiên

Và Ngài khiến Tri Thức từ những cõi Trời xuống với nó để hướng dẫn nó trên con đường Chân Lý

Và trồng trong lòng nó Thị Giác, để nó có thể thấy được cái Vô Hình

Trong nó, Ngài sáng tạo Cảm Giác để lưu chuyển với những hình ảnh và những hình dạng ma quái

Và mặc cho nó một lớp áo Khát Khao dệt bởi các Thiên Thần bằng những chuỗi Cầu Vồng

Trong nó, Ngài cũng đặt cả bóng tối của Hỗn Độn, chính là hình ảnh của Ánh Sáng

Và Thượng Đế lấy lửa từ lò Sân Nô, một ngọn gió từ sa mạc Vô Hình, cát từ bãi biển Ngã Ái, đất từ dưới chân của những thời đại, và Ngài sáng tạo Con Người

Ngài trao cho nó sức mạnh Vô Hình để vươn lên trong Cuồng Nộ với điên cuồng và lắng dịu trước tham dịu

Và Thượng Đế của những thần linh mỉm cười và khóc và biết một Tình Yêu vô biên và vô hạn, và Ngài kết đôi Con Người với Tâm Linh của hắn

(Trích từ Thánh Thư của Kahlil GiBran)

No comments: